词典延登
延登
词语解释
延登[ yán dēng ]
⒈ 引入而登殿。
⒉ 延揽擢用。
引证解释
⒈ 引入而登殿。
引《汉书·五行志中之下》:“御史大夫 朱博 为丞相,少府 赵玄 为御史大夫,临延登受策,有大声如钟鸣,殿中郎吏陛者皆闻焉。”
颜师古 注:“延入而登殿也。 《汉旧仪》云:‘丞相、御史大夫初拜,皇帝延登亲詔也。’”
⒉ 延揽擢用。
引《汉书·元帝纪》:“临遣光禄大夫 襃 等十二人循行天下……延登贤俊,招显侧陋。”
相关词语
- fǎn xíng liǎng dēng反行两登
- dēng bá登拔
- dēng gāo shuǐ登高水
- dēng shū登枢
- yán qiū mén延秋门
- hàn dēng翰登
- lóng duàn zhī dēng龙断之登
- mián yán qǐ fú绵延起伏
- guǐ hú yán鬼胡延
- dēng tú登涂
- gāo bù kě dēng高不可登
- dēng xū登虚
- dēng gāo qù tī登高去梯
- shè shuǐ dēng shān涉水登山
- liè dēng躐登
- dēng zhóu登轴
- shǎng yán赏延
- dēng yuán登缘
- dēng lì登历
- dēng guàn què lóu登鹳雀楼
- dēng tán登坛
- yán zhù延驻
- kāi mén yán dào开门延盗
- fā dēng发登
- dēng chóng登崇
- dēng shí登实
- dēng de登得
- yán qìng jié延庆节
- mèng bó dēng chē孟博登车
- yán suàn延算