词典阳城
阳城
词语解释
阳城[ yáng chéng ]
⒈ 春秋时楚国贵族的封邑。
⒉ 古城楼名。
⒊ 山名。
引证解释
⒈ 春秋 时 楚国 贵族的封邑。
引《文选·宋玉<登徒子好色赋>》:“嫣然一笑,惑 阳城,迷 下蔡。”
李善 注:“阳城、下蔡,二县名,盖 楚 之贵介公子所封,故取以喻焉。”
唐 李商隐 《无题》诗:“春风自共何人笑?枉破 阳城 十万家。”
⒉ 古城楼名。
引《文选·左思<蜀都赋>》:“结 阳城 之延阁,飞观榭乎云中。”
刘逵 注:“阳城,蜀 门名也。”
⒊ 山名。参阅 清 顾祖禹 《读史方舆纪要·河南府·登封县》。
引《左传·昭公四年》:“四岳、 三涂、阳城、大室、荆山、中南,九州之险也。”
杨伯峻 注:“古 阳城 在今 河南 登封县 东南,俗名曰 城山岭。”
相关词语
- sōng yáng shēng嵩阳笙
- ēn shēn wèi yáng恩深渭阳
- qū yáng区阳
- wǔ dài fū chéng五大夫城
- lǔ yáng huí rì鲁阳回日
- chéng fú城郛
- yáng tǐ阳体
- tóng chéng tiě bì铜城铁壁
- yíng yáng zǐ迎阳子
- jiǔ chéng mò九城陌
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- guǎn chéng yǐng管城颖
- gān chéng zhī jì干城之寄
- yáng hàn阳熯
- lüè chéng略城
- luò yáng é雒阳鹅
- diào yīn yáng调阴阳
- yáng jiǔ bǎi liù阳九百六
- qǐ liáng chéng杞梁城
- guǎn chéng gōng管城公
- lǔ yáng huī gē鲁阳麾戈
- xún yáng tián浔阳田
- gōng chéng dǎ yuán攻城打援
- gǔ yáng毂阳
- féi chéng肥城
- tài yáng néng太阳能
- wáng yáng dào王阳道
- bū chéng qián逋城钱
- xiǎo chéng zhī chūn小城之春
- lè chéng竻城