词典阳干
阳干
词语解释
阳干[ yáng gàn ]
⒈ 位于奇数的天干,即甲、丙、戊、庚、壬。
引证解释
⒈ 位于奇数的天干,即甲、丙、戊、庚、壬。
引宋 王逵 《蠡海集·历数》:“禄过则刃生,盖贵人位前必列兵,以此为喻;但值阳干方是,阴干则否。”
相关词语
- sōng yáng shēng嵩阳笙
- ēn shēn wèi yáng恩深渭阳
- qū yáng区阳
- lǔ yáng huí rì鲁阳回日
- gàn duān kūn ní干端坤倪
- kǒu xuè wèi gān口血未干
- yáng tǐ阳体
- chōng gàn充干
- yíng yáng zǐ迎阳子
- gān cūn shā干村沙
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- gān chéng zhī jì干城之寄
- yáng hàn阳熯
- luò yáng é雒阳鹅
- diào yīn yáng调阴阳
- yáng jiǔ bǎi liù阳九百六
- gān tū干突
- gān yí干仪
- gān dòu fǔ干豆腐
- gān yì干役
- lǔ yáng huī gē鲁阳麾戈
- xún yáng tián浔阳田
- zhēn gàn贞干
- sī gàn zhī mèng斯干之梦
- biān gàn边干
- gǔ yáng毂阳
- huáng gān hēi shòu黄干黑瘦
- tài yáng néng太阳能
- gān zhèng干证
- wáng yáng dào王阳道