词典洋琴
洋琴
词语解释
洋琴[ yáng qín ]
⒈ 用金属弦线有二至三个八度音域,双手执小木槌演奏的梯形乐器。
英dulcimer;
引证解释
⒈ 古代从异域传来的一种弹拨弦乐器。参见“扬琴”。
引《续资治通鉴·宋孝宗乾道四年》:“今都人静夜十百为羣,吹鷓鴣,拨洋琴,使一人黑衣而舞,众人拍手和之,伤风败俗,不可不惩。”
《儿女英雄传》第四回:“后头的那个身上背着一个洋琴。”
国语辞典
洋琴[ yáng qín ]
⒈ 乐器名。明末由中东、波斯(伊朗)一带传入中国。以木为盒,如扇面状,上张铜丝或纲丝为弦,以琴竹敲击发声。
英语variant of 揚琴|扬琴[yang2 qin2]
德语Cymbal (chin. Saiteninstrument) (S, Mus)
相关词语
- yáng jīng huà洋泾话
- chóng yáng mèi wài崇洋媚外
- qín hǎo琴好
- lù qín潞琴
- běi yáng hǎi jūn北洋海军
- qín zūn琴尊
- zuò shàng qín xīn坐上琴心
- yōng mén qín雍门琴
- rén qín liǎng wáng人琴两亡
- qín cè琴册
- wǔ yáng zá huò五洋杂货
- qín xù琴绪
- yáng chūn shǔ洋椿属
- xiǎng yáng响洋
- qín jǐ琴几
- mì yáng沕洋
- ài qín wén huà爱琴文化
- chì dào yáng liú赤道洋流
- dōng yáng shēn东洋参
- piāo yáng háng hǎi飘洋航海
- pò qín shì jué破琴示绝
- qín tiāo wén jūn琴挑文君
- hǎi yáng quán海洋权
- chàng rén qín怅人琴
- zhǔ hè shāo qín煮鹤烧琴
- qiāng yáng鎗洋
- hǎi yáng xué海洋学
- wǎng yáng瀇洋
- qín sè bù tiáo琴瑟不调
- qín gāo yú琴高鱼