词典阳体
阳体
词语解释
阳体[ yáng tǐ ]
⒈ 指天。
引证解释
⒈ 指天。
引宋 郑獬 《圜丘象天赋》:“心在国南,播宏基之高厚;用符阳体,取大运之周旋。”
相关词语
- yù táng tǐ玉堂体
- sōng yáng shēng嵩阳笙
- ēn shēn wèi yáng恩深渭阳
- qū yáng区阳
- bù zhī dà tǐ不知大体
- wǎn táng tǐ晩唐体
- kū tǐ huī xīn枯体灰心
- sì tǐ bǎi hái四体百骸
- lǔ yáng huí rì鲁阳回日
- sù sòng kè tǐ诉讼客体
- yíng yáng zǐ迎阳子
- tǔ rǎng jiāo tǐ土壤胶体
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- yáng hàn阳熯
- héng fén tǐ横汾体
- luò yáng é雒阳鹅
- diào yīn yáng调阴阳
- yáng jiǔ bǎi liù阳九百六
- pǐn tǐ品体
- tǐ shì体势
- lǔ yáng huī gē鲁阳麾戈
- xún yáng tián浔阳田
- xiāng lián tǐ香奁体
- gǔ yáng毂阳
- tài yáng néng太阳能
- shēn jìng tǐ yǒu身镜体牖
- wáng yáng dào王阳道
- yǐn hòu tǐ隐侯体
- fù kē tǐ覆窠体
- shòu yáng gōng zhǔ寿阳公主