词典阳芽
阳芽
词语解释
阳芽[ yáng yá ]
⒈ 春茶。
引证解释
⒈ 春茶。
引宋 梅尧臣 《王仲仪寄斗茶》诗:“资之石泉味,特以阳芽嫩。”
宋 周必大 《茶诗》:“远向溪边寻活水,閒於竹里试阳芽。”
相关词语
- sōng yáng shēng嵩阳笙
- ēn shēn wèi yáng恩深渭阳
- qū yáng区阳
- lǔ yáng huí rì鲁阳回日
- yáng tǐ阳体
- yíng yáng zǐ迎阳子
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- yáng hàn阳熯
- luò yáng é雒阳鹅
- diào yīn yáng调阴阳
- yáng jiǔ bǎi liù阳九百六
- lǔ yáng huī gē鲁阳麾戈
- xún yáng tián浔阳田
- gǔ yáng毂阳
- tài yáng néng太阳能
- wáng yáng dào王阳道
- shòu yáng gōng zhǔ寿阳公主
- lóng yáng hèn龙阳恨
- yáng jiǎo阳筊
- yáng zhèng阳政
- héng yáng shì衡阳市
- shěn yáng shì沈阳市
- dōng yáng shòu东阳瘦
- liǔ yá柳芽
- ān yáng lǐ安阳李
- huá yáng dòng华阳洞
- niè yá孽芽
- luò yáng cái洛阳才
- gé yáng隔阳
- yáng shì阳室