词典阳曜
阳曜
词语解释
阳曜[ yáng yào ]
⒈ 指太阳。
引证解释
⒈ 指太阳。
引唐 刘禹锡 《谢门下武相公》:“回阳曜於肃杀之辰,沃天波於蹭蹬之际。”
唐 孙樵 《龙多山记》:“阳曜始浴,彻天昏红。”
明 刘基 《步虚词》之四:“东溟升阳曜,西海生阴灵。”
相关词语
- sōng yáng shēng嵩阳笙
- ēn shēn wèi yáng恩深渭阳
- qū yáng区阳
- lǔ yáng huí rì鲁阳回日
- yáng tǐ阳体
- yíng yáng zǐ迎阳子
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- yáng hàn阳熯
- luò yáng é雒阳鹅
- diào yīn yáng调阴阳
- yáng jiǔ bǎi liù阳九百六
- lǔ yáng huī gē鲁阳麾戈
- xún yáng tián浔阳田
- gǔ yáng毂阳
- tài yáng néng太阳能
- wáng yáng dào王阳道
- shòu yáng gōng zhǔ寿阳公主
- lóng yáng hèn龙阳恨
- yáng jiǎo阳筊
- yáng zhèng阳政
- héng yáng shì衡阳市
- shěn yáng shì沈阳市
- dōng yáng shòu东阳瘦
- ān yáng lǐ安阳李
- huá yáng dòng华阳洞
- luò yáng cái洛阳才
- gé yáng隔阳
- yáng shì阳室
- yáng guān qǔ阳关曲
- mì yáng密阳