词典嫣红姹紫
嫣红姹紫
词语解释
嫣红姹紫[ yān hóng chà zǐ ]
⒈ 指花色娇艳,亦指娇艳的花。
引证解释
⒈ 指花色娇艳,亦指娇艳的花。
引廖仲恺 《金缕曲·题八大山人松壑图》词:“繁华歇尽何须吊!且由他,嫣红姹紫,一春收了。”
冰心 《往事二》十:“亭中寂寂,浓密的松枝外,好鸟时鸣,嫣红姹紫开遍。”
冯沅君 《隔绝》:“她们因为慰藉我的无聊起见,送了一瓶花来,嫣红姹紫,清香扑鼻,不过我心中的难受由此更加几倍。”
相关词语
- jiè zǐ借紫
- hóng tīng红鞓
- chú hóng zhuō lǜ除红捉緑
- lù cǎn hóng xiāo緑惨红销
- yū zhū yè zǐ纡朱曳紫
- hóng gāng红釭
- xiáng lín zǐ翔麟紫
- hóng qí pǔ红旗谱
- pǐn hóng píng lǜ品红评緑
- lù bìn hóng yán緑鬓红颜
- zhòng jīn jiān zǐ重金兼紫
- yǐ zǐ wéi zhū以紫为朱
- yù hóng chūn玉红春
- hóng yán àn lǎo红颜暗老
- zǐ zhī sǒu紫芝叟
- lù nǚ hóng nán緑女红男
- qiān hóng sī牵红丝
- qīng zǐ pī tǐ青紫被体
- zǐ zhī xīn紫芝心
- zǐ shuǐ jīng紫水精
- duō qīng shí zǐ掇青拾紫
- hóng mú zǐ红模子
- yī zǐ yāo huáng衣紫腰黄
- huā zhú hóng zhuāng花烛红妆
- zǐ fāng zhì紫芳志
- zuì hóng zhuāng醉红妆
- hóng qí lín红骐驎
- miàn hóng guò ěr面红过耳
- qīng zǐ pī shēn青紫被身
- duān zǐ端紫