词典颜李
颜李
词语解释
颜李[ yán lǐ ]
⒈ 唐代书法家颜真卿、李邕的并称。颜善正、草,沉着雄浑;邕自具风格,时称“书中仙手”。
引证解释
⒈ 唐 代书法家 颜真卿、李邕 的并称。 颜 善正、草,沉着雄浑; 邕 自具风格,时称“书中仙手”。
引杨逸 《海上墨林》卷三:“翁同龢,字 叔平 …… 咸丰 六年进士,以第一人及第,学问经济为海内宗仰,书法 颜 李,沉雄遒健,近代书家推为巨擘。”
吕更荣 《中国书法简史》第九讲(一):“苏轼 善书能文工画……虽出入‘二 王 之畛域,而不见其辙迹;周旋于 颜 李 之间,而飞扬韵胜。’”
相关词语
- lǐ sī xùn李思训
- jì yán wú suǒ寄颜无所
- jiāng lǐ dài táo僵李代桃
- yán dān bìn lǜ颜丹鬓緑
- kàng yán gāo yì抗颜高议
- zhāng wáng zhào lǐ张王赵李
- zhù yán yì shòu驻颜益寿
- lù bìn zhū yán緑鬓朱颜
- yán qià颜帢
- lù bìn hóng yán緑鬓红颜
- lǐ hóng zhāng李鸿章
- yán fǎ颜法
- hóng yán àn lǎo红颜暗老
- lǜ lǐ緑李
- xī zhǐ chéng yán希旨承颜
- guǎng gào yán liào广告颜料
- hé yán shuō sè和颜说色
- lǐ chéng guì李成桂
- záo yán huài凿颜坏
- yán shén shān颜神山
- wú yán luò sè无颜落色
- méi yán lào shǎi没颜落色
- mǎn chéng táo lǐ满城桃李
- miǎn yán rén miàn靦颜人面
- sū lǐ tǐ苏李体
- bì xī nú yán婢膝奴颜
- dào bàng lǐ道傍李
- lǐ ěr wáng李尔王
- ān yáng lǐ安阳李
- yán jiǎo颜角