词典烟焰
烟焰
词语解释
烟焰[ yān yàn ]
⒈ 烟和火焰。
例烟焰涨天。
英smoke and flame;
引证解释
⒈ 亦作“烟焰”。烟和火焰。
引唐 张谓 《长沙失火后戏题莲花寺》诗:“楼殿纵随烟焰去,火中何处出莲花?”
宋 王明清 《挥麈后录》卷五:“我即其人,脱身烟焰,至于今日。”
鲁迅 《伪自由书·现代史》:“还有将纸塞在嘴巴里点上火,从嘴角鼻孔里冒出烟焰。”
烟与火焰。 《北史·来护儿传》:“护儿 乃以轻舸数百,直登江岸,袭破其营,因纵火,烟燄张天。”
《新五代史·前蜀世家·王建》:“李昌符 焚栈道,栈道几断。 建 控 僖宗 马,冒烟燄中过,宿坂下。”
相关词语
- yān zī烟资
- yān xiá xīn烟霞心
- yǒu qì wú yān有气无烟
- là yàn蜡焰
- lǔ yān卤烟
- yōu yān幽烟
- yān chūn烟春
- zhàng yǔ mán yān瘴雨蛮烟
- jiāo yān燋烟
- yǔ lǎo yān huāng雨老烟荒
- yān bō diào tú烟波钓徒
- yǔ jǐng yān yuán雨井烟垣
- yān huā zhài烟花债
- guò yǎn yān yún过眼烟云
- jiāo yān焦烟
- qī kǒng shēng yān七孔生烟
- yān guǎn烟管
- lù hóng yān lǜ露红烟绿
- fēi é fù yàn飞蛾赴焰
- yān hù cè烟户册
- wú yān gāng无烟钢
- yí yān遗烟
- tóng huá yān桐华烟
- yān zào烟灶
- líng yān零烟
- hè yàn赫焰
- qiāng yān pào yǔ枪烟砲雨
- fēn yān xī shēng分烟析生
- yān yàn烟艳
- jiù gōng yān旧公烟