词典野堂
野堂
词语解释
野堂[ yě táng ]
⒈ 村居之堂屋。
引证解释
⒈ 村居之堂屋。
引唐 杜甫 《醉为马坠诸公携酒相看》诗:“江村野堂争入眼,垂鞭嚲鞚凌紫陌。”
宋 陆游 《野堂》诗:“野堂萧颯雪侵冠,歷尽人间行路难。”
宋 张孝祥 《鹊桥仙·戏赠吴伯承侍儿》词:“野堂从此不萧疏,问何日、尊前唤客。”
相关词语
- yù táng tǐ玉堂体
- léi yě雷野
- qì táng zhàng弃堂帐
- lí táng离堂
- yě mín野民
- lián yuǎn táng gāo廉远堂高
- qū yě区野
- dōng táng mèng东堂梦
- jī qiú táng gòu箕裘堂构
- kuǎ shēng yě qì侉声野气
- yě kuí野馗
- guò táng wū过堂屋
- táng fēng堂封
- yě yì野驿
- wài táng外堂
- tián jùn yě lǎo田畯野老
- yě zhù野祝
- xián huā yě cǎo闲花野草
- shuāng yě霜野
- zhì ér bù yě质而不野
- gěng yě梗野
- bǐng táng禀堂
- huāng jiāo kuàng yě荒郊旷野
- jì niàn táng纪念堂
- yě shì野市
- shì táng室堂
- táng gāo lián yuǎn堂高廉远
- miào táng bēi庙堂碑
- dōng táng cè东堂策
- kōng míng táng dié空名堂牒