词典野音
野音
词语解释
野音[ yě yīn ]
⒈ 鄙野之音,野调。
引证解释
⒈ 鄙野之音,野调。
引《吕氏春秋·遇合》:“客有以吹籟见 越王 者,羽、角、宫、徵、商不谬, 越王 不善;为野音而反善之。”
相关词语
- léi yě雷野
- lù yīn録音
- gé yīn革音
- hū yīn呼音
- yě mín野民
- yīn zī音姿
- qū yě区野
- gèn yīn艮音
- kuǎ shēng yě qì侉声野气
- bā yīn dié zòu八音迭奏
- yě kuí野馗
- lì yīn厉音
- yě yì野驿
- cháng yīn常音
- tián jùn yě lǎo田畯野老
- yě zhù野祝
- xián huā yě cǎo闲花野草
- shuāng yě霜野
- yīn guān音官
- lù yīn jī録音机
- zhì ér bù yě质而不野
- gěng yě梗野
- qiú yīn球音
- huāng jiāo kuàng yě荒郊旷野
- yě shì野市
- wǔ yīn ér五音儿
- yáo huá yīn瑶华音
- lǒng tóu yīn xìn陇头音信
- dǐ yīn邸音
- yě yán野言