词典姻臣
姻臣
词语解释
姻臣[ yīn chén ]
⒈ 帝王的外戚。
引证解释
⒈ 帝王的外戚。
引唐 沉亚之 《唐故银青光禄大夫郭公墓志》:“少为姻臣,谦宽汪汪。”
清 梁章鉅 《称谓录·姻臣》:“《书叙指南》:‘ 沉贤 国戚曰姻臣。’”
相关词语
- sān liáng chén三良臣
- hūn yīn fǎ婚姻法
- bā bǎi yīn jiāo八百姻娇
- jiǎng chén讲臣
- biǎo chén表臣
- luàn chén nì zǐ乱臣逆子
- niè chén孽臣
- gōng chén宫臣
- nèi dà chén内大臣
- xié chén邪臣
- míng chén瞑臣
- jiù yīn旧姻
- liè chén列臣
- chǔ chén ōu楚臣讴
- chén zhì臣制
- jiǔ yīn九姻
- lái chén徕臣
- chén sī臣司
- dū chén督臣
- chén wèi臣卫
- sǐ chén死臣
- gōng chén zì jū功臣自居
- liù chén六臣
- yú dòng chén余栋臣
- chén mén rú shì臣门如市
- chén yì臣役
- qiè zān zhī chén窃簪之臣
- dōng míng chén东溟臣
- xiāng huǒ yīn yuán香火姻缘
- sī chén私臣