词典硬皮
硬皮
词语解释
硬皮[ yìng pí ]
⒈ 增厚变硬的一块皮肤。
英callus;
⒉ 一般石质的或者穿孔体珊瑚骨骼的硬组织。
英scleroderm;
相关词语
- pí huáng皮簧
- wǔ yáng pí五羊皮
- ruǎn yìng mù软硬木
- lù pí gōng鹿皮公
- zhān pí dài gǔ粘皮带骨
- tuì pí退皮
- huáng pí guā sōu黄皮刮廋
- liàng pí zǐ亮皮子
- qiáng shàng ní pí墙上泥皮
- juàn dì pí卷地皮
- guāng pí sàn ér光皮散儿
- pán kōng yìng yǔ盘空硬语
- yú pí dá zǐ鱼皮鞑子
- zhuā pò miàn pí抓破面皮
- shàn pí shàn liǎn讪皮讪脸
- pí hún tún皮馄饨
- yìng chù chù硬触触
- yìng juè juè硬倔倔
- niú pí tǒng牛皮筒
- xié pí邪皮
- pō pí lài ròu泼皮赖肉
- tà yìng踏硬
- pí yóu皮油
- yǒu dù pí有肚皮
- lóng pí shàn zi龙皮扇子
- pí xuē yè ér皮靴页儿
- pí kē ér皮科儿
- pí shāng ròu zhàn皮伤肉绽
- shuāng pí霜皮
- lǎo zhe liǎn pí老着脸皮