词典英挺
英挺
词语解释
英挺[ yīng tǐng ]
⒈ 英俊挺拔;英伟特出;英拔。也用来形容人的姿态端庄,神采焕发。
例站在我面前的是一位英挺的青年军官。
英tall and handsome;
引证解释
⒈ 英俊挺拔。
引晋 刘琨 《散骑常侍刘府君诔》:“淑质英挺,金声玉振。”
南朝 梁 任昉 《奏弹曹景宗文》:“伏惟圣武英挺,略不世出。”
《孽海花》第十八回:“背后随着个中年人,也是眉目英挺,气概端凝。”
杨朔 《三千里江山》第十四段:“安圭元 总是那么洒脱,那么英挺。”
国语辞典
英挺[ yīng tǐng ]
⒈ 英伟挺拔。晋·刘琨〈散骑常侍刘府君诔〉:「淑质英挺,金声玉振。」也作「英特」。
引《文选·任昉·奏弹曹景宗》:「伏惟圣武英挺,略不世出。」
相关词语
- máo yīng髦英
- sēn tǐng森挺
- yīng liú英流
- dú dǎn yīng xióng独胆英雄
- zá yīng杂英
- yì lùn yīng fā议论英发
- shēn tǐng身挺
- hè hè yīng míng赫赫英名
- yīng rén英人
- gū tǐng孤挺
- yán fèng yīng严凤英
- guī yīng瑰英
- yīng zhòng英重
- qīng tǐng tǐng青挺挺
- dié xiāng yīng迭香英
- sēng yīng僧英
- shòu tǐng兽挺
- tǐng lù zǒu xiǎn挺鹿走险
- jiǔ yīng九英
- tǐng shēn dú chū挺身独出
- tǐng zhuó挺卓
- cāng yīng仓英
- yīng xióng shù英雄树
- qún yīng羣英
- wǔ líng yīng shǎo五陵英少
- mǎn mén yīng liè满门英烈
- bái yīng白英
- yīng xióng qī rén英雄欺人
- rú yīng儒英
- yīng bù zhàn zhēng英布战争