词典遗壤
遗壤
词语解释
遗壤[ yí rǎng ]
⒈ 荒废的土地。
引证解释
⒈ 荒废的土地。
引《宋书·孔琳之传》:“敬授民时,各顺其业,游荡知反,务末自休,固以南亩竞力,野无遗壤矣。”
相关词语
- yí chēng遗称
- qú rǎng衢壤
- yí lí gù lǎo遗黎故老
- yí dǎng遗党
- yí chòu qiān nián遗臭千年
- yí dié遗垤
- yí dí遗觌
- tú bù shí yí涂不拾遗
- yí lǐ遗理
- tǔ rǎng jiāo tǐ土壤胶体
- yí wén yì jù遗文逸句
- qiú gě zhī wèi裘葛之遗
- yí shēn遗身
- jiào lèi wú yí噍类无遗
- yí sú jué chén遗俗絶尘
- qián rǎng潜壤
- yí gǒu遗耉
- wèi zéi遗贼
- yí zhù遗注
- yí xíng qù mào遗形去貌
- yí ruò遗爇
- shí yí qiú lì拾遗求利
- shàn yí赡遗
- fēng rǎng封壤
- yí fēng yú jiào遗风余教
- yí nǔ遗砮
- qiū rǎng丘壤
- qióng quán xiǔ rǎng穷泉朽壤
- yí bù遗布
- yí fēng yì chén遗风逸尘