词典拥矢
拥矢
词语解释
拥矢[ yōng shǐ ]
⒈ 古代行投壶礼时,卑者抱矢而投。
引证解释
⒈ 古代行投壶礼时,卑者抱矢而投。
引《礼记·少仪》:“侍射则约矢,侍投则拥矢。”
孔颖达 疏:“投,投壶也;拥,抱也。矢,谓投壶箭也……若卑者侍投,则不敢释置於地,但手并抱投之也。”
相关词语
- shǐ sǐ wú èr矢死无贰
- zhū wéi cuì yōng珠围翠拥
- shǐ xià rú yǔ矢下如雨
- yōng lí拥离
- yōng chuán拥传
- fēng yōng ér qǐ蜂拥而起
- shǐ sǐ bù èr矢死不二
- shǐ jìn bīng qióng矢尽兵穷
- shǐ zhì juān qū矢志捐躯
- qīn dāng shǐ shí亲当矢石
- sāng hú shǐ zhì桑弧矢志
- jiē wěn yōng bào接吻拥抱
- shǐ xīn bù èr矢心不二
- yōng shū nán miàn拥书南面
- yōng huì qīng dào拥彗清道
- hú jīng wǎng shǐ弧旌枉矢
- dāo zhē shǐ jìn刀折矢尽
- fēng yōng yǐ jù蜂拥蚁聚
- hóu zǐ bó shǐ猴子搏矢
- yōng gé拥格
- jí shǐ zhī de集矢之的
- yōng zhèng ài mín拥政爱民
- yōng bí yín拥鼻吟
- qiāo shǐ敲矢
- miàn yōng shù面拥树
- jí shǐ集矢
- sān yí shǐ三遗矢
- yōng shū bǎi chéng拥书百城
- shǐ wú xū fā矢无虚发
- jí shǐ辑矢