词典园丁
园丁
词语解释
园丁[ yuán dīng ]
⒈ 园夫。专门从事园艺的劳动者。
英gardener;
⒉ 现多比喻小学教师。
英teacher in primary school;
引证解释
⒈ 专门从事园艺的劳动者。
引宋 陆游 《秋晚村舍杂咏》:“园丁种冬菜,邻女卖秋茶。”
元 马臻 《西湖春日壮游即事》诗之十三:“园丁花木巧桮棬,万紫千红簇綺筵。”
清 允禧 《灌花》诗:“园丁汲井栏,时时自灌溉。”
⒉ 今亦常喻指教育工作者。
引柳仲甫 《园丁之歌》:“好花要靠园丁育。”
国语辞典
园丁[ yuán dīng ]
⒈ 管理园圃培植花木的人。
引宋·陆游〈咸虀十韵〉:「园丁无事卧曝日,弃叶狼籍堆空廊。」
相关词语
- dīng xiāng zhú丁香竹
- zào xíng yuán yì造型园艺
- fēi zǐ yuán妃子园
- dīng niáng zǐ丁娘子
- dīng qiáng丁强
- nóng dīng农丁
- bù shí yī dīng不识一丁
- dīng zì lián丁字帘
- lěng jí dīng冷急丁
- liáo dōng dīng辽东丁
- dīng hài丁害
- táng dīng shuì塘丁税
- shén dīng神丁
- xián yuán闲园
- kè dīng客丁
- jiāo dīng骄丁
- jí dīng及丁
- shèng féi dīng shòu盛肥丁瘦
- pín dīng贫丁
- fén yuán坟园
- yáng tà cài yuán羊踏菜园
- dīng xī lín丁西林
- bào dīng报丁
- bái dīng xiāng白丁香
- biān dīng边丁
- lí yuán bǎng梨园榜
- qiū dīng秋丁
- qí dīng畦丁
- dīng shé丁折
- dīng zǐ xiāng丁子香
