词典浴堂
浴堂
词语解释
浴堂[ yù táng ]
⒈ 澡堂;洗澡的地方。
英bathhouse;
引证解释
⒈ 澡堂;洗澡的地方。寺院和皇宫中有浴堂。宫中浴堂又称浴殿, 唐 代皇帝常在这里召见文人学士。后来市井也有浴堂。
引北魏 杨衒之 《洛阳伽蓝记·宝光寺》:“﹝ 赵逸 ﹞指园中一处曰:‘此是浴堂。前五步,应有一井。’”
唐 王建 《宫词》之二九:“浴堂门外抄名入,公主家人谢面脂。”
唐 白居易 《和<春深>》之七:“惯看温室树,饱识浴堂花。”
《旧唐书·柳公权传》:“充翰林书詔学士,每浴堂召对,继烛见跋,语犹未尽,不欲取烛,宫人以蜡泪揉纸继之。”
宋 陈鹄 《耆旧续闻》卷七:“簿遂移於寺之浴堂故址,别剏廨宇。”
清 俞樾 《茶香室丛钞·浴室》:“但未知如京师、如 苏州 各浴堂又为谁氏所创始也。”
国语辞典
浴堂[ yù táng ]
⒈ 供人沐浴洁身的场所。
德语Badehaus (S)
相关词语
- yù táng tǐ玉堂体
- qì táng zhàng弃堂帐
- lí táng离堂
- lián yuǎn táng gāo廉远堂高
- dōng táng mèng东堂梦
- jī qiú táng gòu箕裘堂构
- guò táng wū过堂屋
- táng fēng堂封
- wài táng外堂
- bǐng táng禀堂
- jì niàn táng纪念堂
- shì táng室堂
- táng gāo lián yuǎn堂高廉远
- miào táng bēi庙堂碑
- dōng táng cè东堂策
- kōng míng táng dié空名堂牒
- zhōng shū táng中书堂
- nǚ péi táng女陪堂
- táng tóu hé shàng堂头和尚
- táng sī堂司
- yán gōng táng盐公堂
- lǜ yě táng緑野堂
- táng chú堂除
- xiàng gōng táng zǐ相公堂子
- yǎng táng养堂
- táng tóu shǒu zuò堂头首座
- sēng táng僧堂
- táng chàng堂唱
- fàng táng放堂
- bīng táng jiǔ冰堂酒