词典宰臣
宰臣
词语解释
宰臣[ zǎi chén ]
⒈ 为帝王主管膳食的官吏。
⒉ 帝王的重臣;宰相。
引证解释
⒈ 为帝王主管膳食的官吏。
引《韩非子·内储说下》:“文公 之时,宰臣上炙而髮绕之, 文公 召宰人而譙之曰:‘女欲寡人之哽耶?奚为以髮绕炙?’”
⒉ 帝王的重臣;宰相。
引《宋书·徐羡之传》:“羡之 起自布衣,又无术学,直以志力局度,一旦居廊庙,朝野推服,咸谓有宰臣之望。”
唐 李德裕 《次柳氏旧闻·元宗二则》:“玄宗 初即位,礼貌大臣,宾礼故老……其他宰臣,优宠莫及。”
明 张居正 《乞鉴别忠邪以定国是疏》:“又谓旧岁星变考察,其所惩抑者,半为不附宰臣之人,此又大诬也。”
相关词语
- sān liáng chén三良臣
- làng zǐ zǎi xiàng浪子宰相
- jiǎng chén讲臣
- biǎo chén表臣
- luàn chén nì zǐ乱臣逆子
- niè chén孽臣
- shè zǎi社宰
- gōng chén宫臣
- nèi dà chén内大臣
- xié chén邪臣
- míng chén瞑臣
- liè chén列臣
- chǔ chén ōu楚臣讴
- chén zhì臣制
- lái chén徕臣
- chén sī臣司
- dū chén督臣
- chén wèi臣卫
- sǐ chén死臣
- gōng chén zì jū功臣自居
- kuí zǎi揆宰
- liù chén六臣
- xián zǎi贤宰
- cāo zǎi操宰
- yú dòng chén余栋臣
- chén mén rú shì臣门如市
- chén yì臣役
- qiè zān zhī chén窃簪之臣
- dōng míng chén东溟臣
- sī chén私臣