词典战兵
战兵
词语解释
战兵[ zhàn bīng ]
⒈ 谓以武力决胜负。从事战斗的士兵。
引证解释
⒈ 谓以武力决胜负。
引《文中子·问易》:“强国战兵,霸国战智,王国战义,帝国战德,皇国战无为。”
⒉ 从事战斗的士兵。
引宋 苏轼 《上皇帝书》:“又城大而兵少,缓急不可守,今战兵千人耳。”
清 夏燮 《中西纪事·长江设关》:“探得 英国 水师兵头 霍 姓,现带小火轮兵船五隻,战兵八百餘名,洋商数人。”
范文澜 蔡美彪 等《中国通史》第三编第六章第一节:“文武官员和自由民都受到耕地,也都负担服兵役的义务。丁壮人当战兵,有马的人当马军。”
相关词语
- gōng wèi bīng宫卫兵
- lóng zhàn yú hài龙战鱼骇
- pī jiǎ chí bīng被甲持兵
- bīng zhì兵质
- běn bīng fǔ本兵府
- wán bīng dú wǔ玩兵黩武
- zhàn zhēng fǎ guī战争法规
- bīng shì cāo兵式操
- jí bīng急兵
- cì bīng刺兵
- píng lín bīng平林兵
- qīng hé zhàn青河战
- bīng mù兵木
- zhì bīng至兵
- bīng qí兵旗
- bīng wǔ兵伍
- hán xìn jiàng bīng韩信将兵
- dòng bīng峒兵
- qiǎn jiāng zhēng bīng遣将征兵
- rén zì wéi zhàn人自为战
- qū zhàn驱战
- shuǐ niú bīng水牛兵
- ná bīng挐兵
- yì wū bīng义乌兵
- yáo zhàn摇战
- guā zhàn瓜战
- qū zhàn趋战
- bīng chén兵陈
- chǐ jiǎ shù bīng櫜甲束兵
- gān zhàn甘战
