词典张旭
张旭
词语解释
⒈ 唐代书法家。字伯高,吴县(今属江苏)人。曾官常熟尉、金吾长史,世称“张长史”。工诗,与贺知章等为“吴中四士”之一。擅草书,连绵回绕,起伏跌宕,被尊为“草圣”。常醉后落笔,与怀素并称“颠张狂素”。相传草书墨迹《古诗四帖》为其手书。
相关词语
- yǒu zhāng méi zhì有张没智
- dìng zhāng chē定张车
- zhāng wáng zhào lǐ张王赵李
- fēn zhāng分张
- zhāng zòu张奏
- méi zhāng dào zhì没张倒置
- zhāng shēng zhǔ hǎi张生煮海
- zhāng bǎi lún张伯伦
- zhāng yí shé张仪舌
- zhāng nǚ dàn张女弹
- zhāng huáng qí shì张皇其事
- guǐ zhāng guǐ zhì鬼张鬼智
- zhāng shé piàn kǒu张舌骗口
- dà sì pū zhāng大肆铺张
- zuò zhāng zuò zhì做张做智
- dà shì pū zhāng大事铺张
- zhāng méi nǔ mù张眉努目
- jiàn zhāng箭张
- zhāng lè háng张乐行
- zuò zhāng zhì做张致
- méi zhāng zhì没张致
- fù xù负旭
- bǎi zhāng摆张
- zhāng chūn qiáo张春桥
- zhù wǒ zhāng mù助我张目
- zhāng dào líng张道陵
- xiāo zhāng yī shí嚣张一时
- zhāng tóu tàn nǎo张头探脑
- shī zhāng shī zhì失张失志
- shī zhāng mào shì失张冒势