词典战叫
战叫
词语解释
战叫[ zhàn jiào ]
⒈ 战斗的叫喊。
引证解释
⒈ 战斗的叫喊。
引鲁迅 《二心集·中国无产阶级革命文学和前驱的血》:“智识的青年们意识到自己的前驱的使命,便首先发出战叫。”
相关词语
- lóng zhàn yú hài龙战鱼骇
- zhàn zhēng fǎ guī战争法规
- qīng hé zhàn青河战
- rén zì wéi zhàn人自为战
- qū zhàn驱战
- yáo zhàn摇战
- guā zhàn瓜战
- qū zhàn趋战
- gān zhàn甘战
- qiū zhàn秋战
- gǔ zhàn骨战
- āi tiān jiào dì哀天叫地
- lóng zhàn hǔ zhēng龙战虎争
- jié zhàn截战
- láng háo gǒu jiào狼嗥狗叫
- jiào yīng叫应
- yù zhàn御战
- kuò kuò jiào括括叫
- liáo shěn zhàn yì辽沈战役
- qiè fáng yǒng zhàn怯防勇战
- jiào hū叫呼
- guàn zhàn贯战
- píng rǎng zhàn yì平壤战役
- dà gū zhī zhàn大沽之战
- dǎn jīng xīn zhàn胆惊心战
- jiào hū叫嘑
- shàng dǎng zhàn yì上党战役
- zhàn bǐ战鞞
- zhàn lüè wù zī战略物资
- yǎn chéng zhī zhàn郾城之战