词典诏使
诏使
词语解释
诏使[ zhào shǐ ]
⒈ 皇帝派出的特使。
引证解释
⒈ 皇帝派出的特使。
引《晋书·刘暾传》:“敢因 刘舆 拒扞詔使,私欲大府兴长狱讼。”
《新唐书·崔戎传》:“时詔使尚在,民泣诣使,请白天子丐 戎 还,使许诺。”
元 黄溍 《嗣天师祷雪有应诸公咸为作诗邀予同赋》:“万人举首望 蓬莱,詔使函香出上台。”
清 黄六鸿 《福惠全书·典礼·救护日月》:“故处通衢,于詔使往来之际,除明探之外,尤宜另拨潜探,庶无失悮。”
相关词语
- yì shǐ méi huā驿使梅花
- yūn yūn shǐ氲氲使
- kàn fēng shǐ fān看风使帆
- shǐ jiǔ mà zuò使酒骂座
- wū tái shǐ jūn乌台使君
- guān shǐ fù rén官使妇人
- sàn shǐ散使
- àn lǐ shǐ jìn暗里使劲
- qīng dào shǐ清道使
- yùn shǐ运使
- zhào zhēng诏征
- shǐ xián rèn néng使贤任能
- kuáng fù shǐ狂副使
- jǔ xián shǐ néng举贤使能
- guǎn shǐ馆使
- shùn fēng shǐ fān顺风使帆
- shǐ liào suǒ jí使料所及
- shǐ dī zuǐ使低嘴
- nán zhào huà juàn南诏画卷
- jǐn chéng shǐ锦城使
- kàn fēng shǐ chuán看风使船
- chǐ zhào尺诏
- shǐ fú使符
- huí tú shǐ回图使
- shǐ yá使牙
- fā zòng zhǐ shǐ发纵指使
- guó xìn shǐ国信使
- shǐ zhì shǐ yǒng使智使勇
- cháo jí shǐ朝集使
- liú shǐ留使