词典蒸壤
蒸壤
词语解释
蒸壤[ zhēng rǎng ]
⒈ 尘土。
引证解释
⒈ 尘土。
引元 袁桷 《过扬州忆昔》诗之三:“空遗蒸壤白如银,不见当年指画因。”
相关词语
- qú rǎng衢壤
- tǔ rǎng jiāo tǐ土壤胶体
- qián rǎng潜壤
- fēng rǎng封壤
- qiū rǎng丘壤
- qióng quán xiǔ rǎng穷泉朽壤
- zhēng zuò pù蒸作铺
- qì rǎng弃壤
- héng fèi zhēng liù恒沸蒸馏
- kū rǎng枯壤
- jī rǎng gǔ fù击壤鼓腹
- tiān rǎng zhī pàn天壤之判
- píng rǎng zhàn yì平壤战役
- làn zhēng烂蒸
- lóng zhēng龙蒸
- zhēng qì jī蒸汽机
- chǔ rǎng楚壤
- gǔ fù jī rǎng鼓腹击壤
- jī rǎng ér gē击壤而歌
- xiá fāng jué rǎng遐方绝壤
- rǎng chóng壤虫
- zhēng shā wéi fàn蒸沙为饭
- qióng rǎng穹壤
- rǎng fù壤父
- bǎo hé zhēng qì饱和蒸气
- wù yǒng yún zhēng雾涌云蒸
- āi lí zhēng shí哀梨蒸食
- shàng zhēng xià bào上蒸下报
- gài rǎng盖壤
- zhēng gǔ yàn shī蒸骨验尸