词典正使
正使
词语解释
正使[ zhèng shǐ ]
⒈ 纵使;即使。外国派来或派往外国的正式使臣。对副使而言。
引证解释
⒈ 纵使;即使。
引《东观汉记·光武帝纪》:“正使 成帝 復生,天下不可復得也。”
《三国志·魏志·高贵乡公髦传》“高贵乡公 卒” 裴松之 注引《汉晋春秋》:“帝乃出怀中版令投地,曰:‘行之决矣。正使死,何所惧?况不必死邪!’”
宋 苏轼 《奏浙西灾伤第一状》:“正使自今雨止,已非丰岁。”
⒉ 外国派来或派往外国的正式使臣。对副使而言。
引清 魏源 《圣武记》卷六:“嘉庆 十年,女汗之子嗣立,特遣正使来至边界议礼,不合而返。”
相关词语
- yì shǐ méi huā驿使梅花
- yūn yūn shǐ氲氲使
- jìn bào zhèng luàn禁暴正乱
- kǔn zhèng阃正
- kàn fēng shǐ fān看风使帆
- shǐ jiǔ mà zuò使酒骂座
- wū tái shǐ jūn乌台使君
- bǎo zhāng zhèng保章正
- guān shǐ fù rén官使妇人
- shǎo zhèng少正
- sàn shǐ散使
- guān qīng fǎ zhēng官清法正
- àn lǐ shǐ jìn暗里使劲
- jiǎn zhèng guān检正官
- qīng dào shǐ清道使
- yùn shǐ运使
- shǐ xián rèn néng使贤任能
- kuáng fù shǐ狂副使
- dǎng zhèng谠正
- jǔ xián shǐ néng举贤使能
- guǎn shǐ馆使
- gōng píng zhèng zhí公平正直
- guī zhèng shǒu qiū归正首丘
- nóng zhèng农正
- shì zhèng饰正
- shùn fēng shǐ fān顺风使帆
- shǐ liào suǒ jí使料所及
- shǐ dī zuǐ使低嘴
- tiān zhèng jié天正节
- zhèng jīng bā bǎn正经八板