词典真儒
真儒
词语解释
真儒[ zhēn rú ]
⒈ 真正的儒者。犹大儒。
引证解释
⒈ 真正的儒者。犹大儒。
引汉 扬雄 《法言·寡见》:“如用真儒,无敌於天下。”
唐 韩愈 《答殷侍御书》:“每逢学士真儒,叹息踧踖,愧生于中,颜变于外,不復自比于人。”
《宋史·道学传一·程颢》:“道不行,百世无善治;学不传,千载无真儒。无真儒,则贸贸焉莫知所之,人欲肆而天理灭矣。”
清 姚莹 《朝议大夫刑部郎中加四品衔从祖惜抱先生行状》:“宋 之时,真儒乃得圣人之旨,羣经略有定説。”
相关词语
- rú pǐn儒品
- dǐng zhēn xù má顶真续麻
- qí rú shuò dé耆儒硕德
- rú xiāng儒乡
- shuò xué tōng rú硕学通儒
- pì rú僻儒
- tōng rú shuò xué通儒硕学
- rú hòu儒厚
- zhēn qīn jiǔ真钦酒
- jiā zhēn lín tuó迦真邻陀
- mào rú耄儒
- jiù rú旧儒
- rú xiāng儒相
- yàn zhēn验真
- zhēn niáng mù真娘墓
- rú zhí儒职
- lǐ rú里儒
- tōng rú dá shí通儒达识
- zhēn jiào真教
- tàn zhēn探真
- tōng rú dá shì通儒达士
- zhēn shèng zhǔ真圣主
- rú suān儒酸
- háo zhōu zhēn rén濠州真人
- qīng zhēn青真
- zhēn wén真文
- zhēn jīn liè huǒ真金烈火
- sù xué jiù rú宿学旧儒
- míng zhēn冥真
- fǎn zhēn反真