词典贞笋
贞笋
词语解释
贞笋[ zhēn sǔn ]
⒈ 竹简的美称。谓史册。笋,竹青皮。
引证解释
⒈ 竹简的美称。谓史册。笋,竹青皮。
引唐 李义府 《大唐故兰陵长公主碑》:“白杨行拱,翠檟方深;式刊贞笋,永播徽音。”
相关词语
- zhēn qì贞气
- zhēn tè贞特
- qiáng zhēn强贞
- zhēn chēng贞称
- zhēn qián贞钱
- sān zhēn fù三贞妇
- dú sǔn zǐ独笋子
- jiǔ liè sān zhēn九烈三贞
- huáng sǔn篁笋
- zhēn gàn贞干
- mǔ sǔn母笋
- tōng tiān sǔn通天笋
- miè sǔn篾笋
- mèng lín sǔn孟林笋
- cì zhú sǔn刺竹笋
- biān sǔn笾笋
- zhēn jié fāng贞节坊
- zhēn lí贞嫠
- zhēn shī贞师
- guò sǔn过笋
- lǜ zhēn率贞
- yù sǔn bān玉笋班
- zhēn shǒu贞守
- zhēn yuán cháo shì贞元朝士
- zhēn lín贞林
- wú lù zhēn吴禄贞
- niú lù é zhēn牛录额贞
- zhēn míng贞名
- zhēn yì nǚ贞义女
- zhēn qīng贞清