词典炙爨
炙爨
词语解释
炙爨[ zhì cuàn ]
⒈ 指烧火。
引证解释
⒈ 指烧火。
引元 杨暹 《西游记·水部灭火》:“又不必樵苏炙爨,通红一带峯峦。”
相关词语
- niú xīn zhì牛心炙
- diǎn cuàn典爨
- cán pán lěng zhì残槃冷炙
- gōng cuàn供爨
- qiáo sū shī cuàn樵苏失爨
- fēng chuī rì zhì风吹日炙
- wú bìng zì jiǔ无病自炙
- cuàn xià cán爨下残
- qǐ cuàn起爨
- kuì cuàn馈爨
- zhì fèng pēng lóng炙凤烹龙
- qiáo sū bù cuàn樵苏不爨
- zhì gū guò炙毂过
- bó zhì驳炙
- sān shì tóng cuàn三世同爨
- zhì dì mián炙地眠
- cuàn zhì爨炙
- bēi zhì杯炙
- zhì bó jiāo炙勃焦
- rì zhì fēng shāi日炙风筛
- fèn zhì膹炙
- fán zhì燔炙
- jiān zhì煎炙
- shí zhì食炙
- zá cuàn杂爨
- tóng cuàn桐爨
- cuàn zhuó爨濯
- cuàn bì爨婢
- tóng jū yì cuàn同居异爨
- zhì chá炙茶