词典止禁
止禁
词语解释
止禁[ zhǐ jìn ]
⒈ 禁止。
引证解释
⒈ 禁止。
引《汉书·武帝纪》:“秋,止禁巫祠道中者。”
颜师古 注:“今此总禁百姓巫覡於道中祠祭者耳。”
相关词语
- jīn dié禁牒
- jìn bào jìng luàn禁暴静乱
- xīn jìn新禁
- jìn bào zhèng luàn禁暴正乱
- jīn zhù禁住
- jǔ zhǐ zì ruò举止自若
- céng jìn层禁
- jīn lóu禁楼
- jīn mài禁佅
- jué xīn zhǐ huǒ絶薪止火
- sī jìn私禁
- jīn chén禁宸
- kǎn zhǐ liú xíng坎止流行
- jīn fāng禁坊
- jīn fǔ禁府
- jīn wéi mén禁围门
- lì zhí jìn jiǎn例直禁简
- wàng mén tóu zhǐ望门投止
- jīn yǒng禁甬
- jīn bào shì禁暴氏
- nì zhǐ匿止
- guǐ jīn诡禁
- wén jìn文禁
- yī hé dǐ zhǐ伊何底止
- dān jīn丹禁
- jīn hào禁号
- yán tán jǔ zhǐ言谈举止
- méi xíng zhǐ没行止
- jīn fǎ禁法
- bù jū jīn jì不拘禁忌
