词典种草
种草
词语解释
种草[ zhǒng cǎo ]
⒈ 犹族类。
引证解释
⒈ 犹族类。
引清 黄宗羲 《子刘子行状》:“同邑 商周祚 谓先生曰:‘慎毋及时事,旦晚吏部矣。’先生不听。於是 浙 人僉曰:‘非吾家种草,可使之相厄之地乎?’”
相关词语
- qióng cǎo琼草
- huò zhǒng tóu祸种头
- xuē cǎo chú gēn削草除根
- cǎo zhuó草酌
- jiě xià cǎo解夏草
- guǎ cǎo寡草
- wú zhǒng无种
- zhǒng zú gé mìng种族革命
- yáo xiāng cǎo遥香草
- duàn zhǒng断种
- cǎo diàn zǐ草垫子
- fēng chí cǎo mǐ风驰草靡
- dú gēn gū zhǒng独根孤种
- fēng xiàng cǎo yǎn风向草偃
- shǒu zhǒng首种
- yì jué cǎo益决草
- jié lǜ cǎo劫律草
- xián huā yě cǎo闲花野草
- xī zhǒng晰种
- cǎo dòu kòu草豆蔻
- qiū cǎo rén qíng秋草人情
- zhú jī cǎo竹鸡草
- fēng xíng cǎo mí风行草靡
- cǎo zhá草札
- hù zhǒng护种
- cǎo shuài shōu bīng草率收兵
- lìng cǎo令草
- màn zhǒng漫种
- sān lài cǎo三赖草
- shì jiǎn cǎo誓俭草
