词典中春
中春
词语解释
中春[ zhōng chūn ]
⒈ 指农历二月十五日。这天是春季的正中,故称。指春季的第二个月。
引证解释
⒈ 指农历二月十五日。这天是春季的正中,故称。
引唐 徐凝 《二月望日》诗:“长短一年相似夜,中秋未必胜中春。”
⒉ 指春季的第二个月。
引《周礼·天官·内宰》:“中春,詔后帅外内命妇,始蚕于北郊。”
《史记·秦始皇本纪》:“时在中春,阳和方起。”
张守节 正义:“中音仲。古者帝王巡狩,常以中月。”
唐 杜牧 《怀钟陵旧游》诗之二:“滕阁 中春綺席开,柘枝蛮鼓殷晴雷。”
林纾 《记水乐洞》:“中春草木敷緑,弥望蓬蓬。”
相关词语
- gè zhōng miào qù个中妙趣
- zhōng xiàn dēng中线灯
- liǎng zhōng两中
- dǎ zhòng huǒ打中伙
- xuān zhōng hè轩中鹤
- jiǎn bù zhòng lǐ俭不中礼
- shǒu zhōng守中
- zhōng cái rén中才人
- chūn wū春乌
- mǎn liǎn chūn fēng满脸春风
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- zhōng wēi zǐ中微子
- fǎng chūn访春
- qiǎn zhōng浅中
- dà mén zhōng大门中
- rén dào zhōng nián人到中年
- zhōng kuǎn中窾
- zhōng kuī中蘬
- qīng chūn kè青春客
- yù hóng chūn玉红春
- dòng zhòng kěn qìng动中肯綮
- mǎ ěr chūn fēng马耳春风
- yá zhōng jūn牙中军
- cán chūn残春
- zhōng gòu中冓
- zhōng gēn中根
- páng chūn旁春
- xiǎo chéng zhī chūn小城之春
- yóu chūn tú游春图
- sī zhú zhōng nián丝竹中年