词典中寝
中寝
词语解释
中寝[ zhōng qǐn ]
⒈ 古代天子、诸侯常居治事的正室。亦泛指居屋的正室。睡到一半;睡梦之中。指午睡。犹中止。
引证解释
⒈ 古代天子、诸侯常居治事的正室。亦泛指居屋的正室。
引《魏书·高祖纪上》:“十有一月乙卯,依古六寝,权制三室,以 安昌殿 为内寝, 皇信堂 为中寝,四下为外寝。”
《新唐书·马璘传》:“詔毁 璘 中寝及宦人 刘忠翼 第。”
⒉ 睡到一半;睡梦之中。
引南朝 齐 谢朓 《思归赋》:“忽中寝而念厉,魂申旦而九移。”
⒊ 指午睡。
引唐 李频 《长安书情投知己》诗:“幽斋中寝觉,珍木正阴圆。”
⒋ 犹中止。
引唐 刘餗 《隋唐嘉话》卷中:“帝深纳其言,事遂中寝。”
宋 钱易 《南部新书》丁:“﹝ 唐 ﹞ 大中 中, 于琮 选尚 永福公主,忽中寝。”
章炳麟 《邹容传》:“镜如 慙,事中寝。”
相关词语
- qǐn yuān寝寃
- gè zhōng miào qù个中妙趣
- zhōng xiàn dēng中线灯
- liǎng zhōng两中
- dǎ zhòng huǒ打中伙
- bì qǐn sǔn shàn避寝损膳
- xuān zhōng hè轩中鹤
- jiǎn bù zhòng lǐ俭不中礼
- shǒu zhōng守中
- zhōng cái rén中才人
- zhōng wēi zǐ中微子
- qiǎn zhōng浅中
- dà mén zhōng大门中
- rén dào zhōng nián人到中年
- zhōng kuǎn中窾
- sè shuāi ài qǐn色衰爱寝
- zhōng kuī中蘬
- dòng zhòng kěn qìng动中肯綮
- qǐn bà寝罢
- yá zhōng jūn牙中军
- zhōng gòu中冓
- qǐn jì寝迹
- zhōng gēn中根
- sī zhú zhōng nián丝竹中年
- diào zhōng调中
- dà zhōng chéng大中丞
- wèn qǐn shì shàn问寝视膳
- jī zhōng jǐn zì机中锦字
- qǐn gé寝格
- shí gān qǐn ān食甘寝安