词典忠友
忠友
词语解释
忠友[ zhōng yǒu ]
⒈ 忠直之友。
引证解释
⒈ 忠直之友。
引汉 刘向 《说苑·复恩》:“国君蔽士,无所取忠臣;大夫蔽游,无所取忠友。”
相关词语
- qiú qí yǒu shēng求其友声
- dūn zhōng敦忠
- jié zhì jìn zhōng竭智尽忠
- zhōng qū yì gǎn忠驱义感
- běi chuāng zhī yǒu北窗之友
- jìn zhōng jié lì尽忠竭力
- lùn yǒu论友
- shēng yǒu生友
- zhōng jìng yī忠静衣
- zhú mǎ zhī yǒu竹马之友
- lán yǒu guā qī兰友瓜戚
- zhōng jìng yī忠靖衣
- zhōng dǎng忠谠
- yǎng zhōng养忠
- kuáng yǒu狂友
- lì zhōng立忠
- kè zhōng恪忠
- jǐn zhōng谨忠
- hūn yǒu婚友
- fāng wài shí yǒu方外十友
- féng yǒu lán冯友兰
- diàn yǒu店友
- gòng zhōng贡忠
- bì yǒu璧友
- wáng yǒu亡友
- yǒu zhù友助
- shī yǒu yuān yuán师友渊源
- jié zhōng jìn jié竭忠尽节
- yǒu fēng zǐ yǔ友风子雨
- lǚ zhōng履忠