词典助耕
助耕
词语解释
助耕[ zhù gēng ]
⒈ 指皇帝行藉田礼时为从耕朝官配备的耕作人员。
⒉ 抗日战争及解放战争时期,人民政府组织群众为抗属、军属耕种田地,叫助耕。这是在供给制度下,对革命军人、革命干部和烈属的一种照顾措施。全国解放初,对军属、烈属仍然实行。
引证解释
⒈ 指皇帝行藉田礼时为从耕朝官配备的耕作人员。
引《宋史·礼志五》:“羣官一名助耕,并服絳衣、介幘。”
⒉ 抗日战争及解放战争时期,人民政府组织群众为抗属、军属耕种田地,叫助耕。这是在供给制度下,对革命军人、革命干部和烈属的一种照顾措施。全国解放初,对军属、烈属仍然实行。
相关词语
- rǎn gēng zhī jí冉耕之疾
- fǔ zhù gōng rén辅助工人
- jù zhù醵助
- ràng gēng让耕
- zhù biān shū cái助边输财
- gēng tóng耕童
- wèi zhù卫助
- gēng shì耕市
- gēng huò耕获
- gēng lì耕力
- zhù dòng chē助动车
- gǔ kǒu gōng gēng谷口躬耕
- àn qiáng zhù ruò按强助弱
- jiǎ zhù假助
- kū gēng枯耕
- gēng tún耕屯
- gēng nán耕男
- zhù rén xià shí助人下石
- huà zhù jiào画助教
- gòng zhù贡助
- yǒu zhù友助
- zhù tīng qì助听器
- zhù wǒ zhāng mù助我张目
- cì zhù佽助
- xīn zhī bǐ gēng心织笔耕
- jī míng gǒu gēng鸡鸣馌耕
- jī gēng zhàn机耕站
- hán gēng寒耕
- gēng shēn耕莘
- kè gēng课耕