词典主令
主令
词语解释
主令[ zhǔ lìng ]
⒈ 古代王室婚嫁时的主持者。
⒉ 犹主使。
⒊ 主持政令。
引证解释
⒈ 古代王室婚嫁时的主持者。
引《左传·桓公八年》“遂逆王后于 纪” 唐 孔颖达 疏:“凡昏姻皆宾主敌体相对行礼。天子嫁女於诸侯,使诸侯为主令……天子聘后於诸侯,亦使诸侯为主令。”
⒉ 犹主使。
引《汉书·梁怀王刘揖传》:“王阳病抵谰,置辞骄嫚,不首主令,与背畔亡异。”
王先谦 补注:“主令犹言主使。”
⒊ 主持政令。
引宋 叶适 《终论三》:“阿骨打 死, 吴乞买 立,不能主令。”
相关词语
- chái sāng zhǔ柴桑主
- shèng zhǔ chuí yī圣主垂衣
- chuán líng zhōng传令钟
- shū lìng淑令
- zhǔ gǎo guān主稿官
- sōng jú zhǔ rén松菊主人
- wù guī jiù zhǔ物归旧主
- màn lìng慢令
- xuān kè duó zhǔ喧客夺主
- nì lìng逆令
- shù zhǔ戍主
- lìng rén qǐ jìng令人起敬
- lìng qǔ令曲
- sì guān lìng食官令
- zǒng sī lìng总司令
- qī zhǔ wǎng shàng欺主罔上
- zhǔ zhí主执
- lìng sì令似
- zuò zhǔ yì作主意
- tóu zǐ lìng骰子令
- lìng rén mò cè令人莫测
- jú zhǔ局主
- chōng zhǔ冲主
- lìng cī令疵
- rén wén zhǔ yì人文主义
- qīn zhǔ侵主
- shòu yáng gōng zhǔ寿阳公主
- qǐ lìng起令
- lìng cǎo令草
- qiān lìng迁令