词典竹杪
竹杪
词语解释
竹杪[ zhú miǎo ]
⒈ 竹枝的末梢。
引证解释
⒈ 竹枝的末梢。
引唐 张籍 《和裴仆射朝回寄韩吏部》:“独爱南关里,山晴竹杪风。”
宋 陈师道 《寄参寥》诗:“林昏出幽磬,竹杪横踈烟。”
金 赵秉文 《济源》诗之二:“祠前繚绕无穷水,竹杪参差不尽山。”
相关词语
- dīng xiāng zhú丁香竹
- lóng gōng zhú龙公竹
- lóng zhú笼竹
- tiáo sī nòng zhú调丝弄竹
- māo tóu zhú猫头竹
- kūn lún zhú昆仑竹
- chái zhú柴竹
- zhú sè竹色
- fā miǎo发杪
- zhú jiē gǔ竹节骨
- mèng zōng zhú孟宗竹
- kǔ zhú āi sī苦竹哀丝
- xǐ zhú洗竹
- cè zhú箣竹
- tiáo xián pǐn zhú调弦品竹
- mò miǎo末杪
- sī zhú zhōng nián丝竹中年
- zhú ròu sī竹肉丝
- zhú mǎ zhī yǒu竹马之友
- zhú fú竹箙
- zhú jī cǎo竹鸡草
- cì zhú sǔn刺竹笋
- jí zhú棘竹
- zhú zhōng gāo shì竹中高士
- zhú lín zhī yóu竹林之游
- māo dàn zhú猫弹竹
- hǔ zhú虎竹
- huáng zhú tǒng黄竹筒
- lè zhú勒竹
- sōng mào zhú bāo松茂竹苞