词典朱阳
朱阳
词语解释
朱阳[ zhū yáng ]
⒈ 日,太阳。
⒉ 夏季。
引证解释
⒈ 日,太阳。
引三国 魏 阮籍 《大人先生传》:“左朱阳以举麾兮,右玄阴以建旗。”
唐 王勃 《益州夫子庙碑》:“是以朱阳登而九有照,紫泉清而万物覩。”
清 黄鷟来 《雨中感怀》诗:“朱阳蔼江郭,首夏渐和柔。”
⒉ 夏季。
引《三国志·蜀志·郤正传》:“朱阳否於素秋,玄阴抑於孟春。”
唐 卢照邻 《双槿树赋》:“青陆至而鶯啼,朱阳升而花笑。”
相关词语
- sōng yáng shēng嵩阳笙
- ēn shēn wèi yáng恩深渭阳
- qū yáng区阳
- gōng zhū公朱
- lǔ yáng huí rì鲁阳回日
- yáng tǐ阳体
- yū zhū yè zǐ纡朱曳紫
- yíng yáng zǐ迎阳子
- pān zhū kǎn攀朱槛
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- yáng hàn阳熯
- zhū shā pàn朱砂判
- lù bìn zhū yán緑鬓朱颜
- luò yáng é雒阳鹅
- diào yīn yáng调阴阳
- ěr zhū尔朱
- yáng jiǔ bǎi liù阳九百六
- yǐ zǐ wéi zhū以紫为朱
- zhū xián yù qìng朱弦玉磬
- zhū yóu huò yào朱游和药
- lǔ yáng huī gē鲁阳麾戈
- xún yáng tián浔阳田
- gǔ yáng毂阳
- tài yáng néng太阳能
- wáng yáng dào王阳道
- zhū guǒ朱果
- guò zhū过朱
- shuāng zhū霜朱
- zhū kòng朱鞚
- shòu yáng gōng zhǔ寿阳公主