词典姿体
姿体
词语解释
姿体[ zī tǐ ]
⒈ 相貌,身材。
引证解释
⒈ 相貌,身材。
引《北齐书·高昂传》:“龙眉豹颈,姿体雄异。”
《新唐书·李义琰传》:“义琰 姿体魁秀,博学,有智识。”
相关词语
- yù táng tǐ玉堂体
- bù zhī dà tǐ不知大体
- wǎn táng tǐ晩唐体
- kū tǐ huī xīn枯体灰心
- sì tǐ bǎi hái四体百骸
- sù sòng kè tǐ诉讼客体
- yáng tǐ阳体
- tǔ rǎng jiāo tǐ土壤胶体
- yīn zī音姿
- héng fén tǐ横汾体
- pǐn tǐ品体
- tǐ shì体势
- xiāng lián tǐ香奁体
- shēn jìng tǐ yǒu身镜体牖
- yǐn hòu tǐ隐侯体
- fù kē tǐ覆窠体
- yì tǐ议体
- qī yán tǐ七言体
- zhuī fū bāo tǐ椎肤剥体
- xiē hòu tǐ歇后体
- guó sè tiān zī国色天姿
- tǐ kàn体看
- qīng zǐ pī tǐ青紫被体
- chū chén zhī zī出尘之姿
- xiá ěr yī tǐ遐迩一体
- là wán tǐ蜡丸体
- lǐ tǐ理体
- sū lǐ tǐ苏李体
- jiàn zī贱姿
- xiàng tǐ cái yī相体裁衣