词典宗原
宗原
词语解释
宗原[ zōng yuán ]
⒈ 谓奉守根本原则。原,根本,本源。
引证解释
⒈ 谓奉守根本原则。原,根本,本源。
引《荀子·非十二子》:“彼君子则不然:佚而不惰,劳而不僈,宗原应变,曲得其宜,如是然后圣人也。”
王先谦 集解:“宗原者,以本原为宗也。”
相关词语
- lù yuán麓原
- huáng zōng皇宗
- xiàng píng zhī yuán向平之原
- táng tài zōng唐太宗
- zōng shì宗士
- qióng yuán穷原
- yuán xiàn bìng原宪病
- sī xiù píng yuán丝绣平原
- zōng xiāng宗相
- yì zōng异宗
- mèng zōng zhú孟宗竹
- fù zōng jué sì覆宗绝嗣
- yuán cí原辞
- jiǔ zōng qī zǔ九宗七祖
- luàn yuán乱原
- zōng xīn宗心
- yuán pǐn xiū zhì原品休致
- pín zōng贫宗
- wén zhāng zōng gōng文章宗工
- bō hé píng yuán波河平原
- hái zōng还宗
- xiǎn zǔ yáng zōng显祖扬宗
- zōng yào宗要
- nán fēi gāo yuán南非高原
- zōng shèng hòu宗圣侯
- xiāng zōng相宗
- gān xīn qíng yuán甘心情原
- níng xià píng yuán宁夏平原
- mí zōng弥宗
- lǎn pèi zhōng yuán揽辔中原