词典坐门
坐门
词语解释
坐门[ zuò mén ]
⒈ 坐在门口。
⒉ 犹待漏。谓于宫门外待早朝。
引证解释
⒈ 坐在门口。
引唐 李复言 《续幽怪录·张质》:“是夜,坐门者及门人当宿之吏,莫不禁錮。”
宋 陆游 《寄邛州宋道人》诗:“坐门惝恍见老仙,剧谈气欲凌天宇。”
⒉ 犹待漏。谓于宫门外待早朝。
引清 沉元钦 《秋灯录·待漏》:“首揆面奏:‘诸臣坐门劳苦,起稍迟。’”
相关词语
- cún zuò存坐
- qīng mén qiáo青门桥
- zuò yǔ坐语
- dù mén jué jì杜门絶迹
- shū xiāng mén hù书香门户
- yán qiū mén延秋门
- sǎo mén扫门
- jiē mén shàn街门扇
- huà jǐ mén画戟门
- liáo mén zhī hè辽门之鹤
- xuān zuò宣坐
- shì mén仕门
- xiàng mén chū xiàng相门出相
- shěng mén省门
- biǎn zuò贬坐
- mén miàn bēi门面杯
- dà mén zhōng大门中
- dōng mén yǎn东门眼
- xiǎo mén xià小门下
- chéng mén dù xuě程门度雪
- zuò niáng jiā坐娘家
- chè zuò彻坐
- xiǎo mén shēng小门生
- chē cè guō mén车侧郭门
- zuò shí shān kōng坐食山空
- huáng mén běi sì黄门北寺
- guàn fū mà zuò灌夫骂坐
- dù mén zì shǒu杜门自守
- mén guǎn xiān shēng门馆先生
- shù shǒu zuò shì束手坐视
