词典佐命
佐命
词语解释
佐命[ zuǒ mìng ]
⒈ 古代帝王得天下,自称是上应天命,故称辅佐帝王创业为“佐命”。
⒉ 指辅助帝王创业的功臣。
引证解释
⒈ 古代帝王得天下,自称是上应天命,故称辅佐帝王创业为“佐命”。
引《后汉书·班彪传》:“佐命则垂统,辅翼则成化,流大 汉 之愷悌,荡亡 秦 之毒螫。”
《南史·宋武帝纪上》:“桓玄 之篡, 王謐 佐命,手解 安帝 璽紱。”
⒉ 指辅助帝王创业的功臣。
引《后汉书·朱景王等传论》:“然咸能感会风云,奋其智勇,称为佐命。”
唐 杨炯 《唐恒州刺史建昌公王公神道碑》:“王氏 之先,代为佐命。”
国语辞典
佐命[ zuǒ mìng ]
⒈ 辅助天子创业。
引《文选·李陵·答苏武书》:「其余佐命立功之士,贾谊亚夫之徒,皆信命世之才,抱将相之具。」
《文选·班固·西都赋》:「佐命则垂统,辅翼则成化。」
相关词语
- cún mìng存命
- mìng zài zhāo xī命在朝夕
- guó mìng国命
- xìng mìng guān tiān性命关天
- tīng tiān wěi mìng听天委命
- mìng shì命事
- zhǒng zú gé mìng种族革命
- bù fù kān mìng不复堪命
- mìng jí命籍
- shàng zuǒ上佐
- mìng lè命乐
- hēi sī mìng黑司命
- mìng qīng hóng máo命轻鸿毛
- mìng zhuó命酌
- huò fú yǒu mìng祸福有命
- ài nán zūn mìng碍难遵命
- jué mìng cí絶命词
- qì mìng气命
- zhī mìng lè tiān知命乐天
- jūn mìng wú èr君命无二
- lè mìng乐命
- níng mìng凝命
- yǐn mìng引命
- mín yuán gé mìng民元革命
- gān mìng干命
- shǐ zuǒ史佐
- zuǒ yōng dé cháng佐雍得尝
- shī mìng失命
- huī mìng徽命
- mìng cái命材